top of page

VTS New Delhi & Udaipur 2022: Day 2+3 with VCIL Travel School in India

Bạn người Ấn mất cả ngày để gọi tổng đài yêu cầu kích hoạt SIM cho 4 đứa trong đoàn bao gồm cả mình vì nhân viên sân bay thao tác lỗi.  


Trưa hôm sau tụi mình trực tiếp kéo nhau ra cửa hàng yêu cầu kích hoạt Sim hoặc hoàn tiền, 5 mạng người ngồi "đấu tranh bất bạo động" với nhân viên với quản lý cửa hàng.  Đến chiều tối thì mọi việc cũng ổn, sim đã có sóng, internet đã về làng, không những thế tụi mình còn được thối lại tiền thừa vì giá trị thực tế chỉ có 260 ruppe nhưng ở sân bay tụi mình phải trả 450 ruppe/sim.


Đơn giản là tụi mình cứ ngồi lỳ ở đó và...cười


Ở đây mình đã học được một hình thức đấu tranh khác biệt, so với ở Vietnam thay vì dùng network hay là sử dụng 36 kế bao gồm cả đe doạ.


Những ngày tiếp theo ở Ấn với VCIL, mình được ghé thăm dự án ADDA được thành lập với mục đích kiến tạo một không gian học tập tự định hướng (self- directed). Ngôi trường dành cho tất cả học sinh, bất kể giới tính, tôn giáo, lứa tuổi kể cả trẻ em vô gia cư (và tất cả là miễn phí)... Các không gian sáng tạo được thành lập, từ âm nhạc, vẽ, nhảy, khoa học máy tính, thể thao... Chỉ cần các em muốn thì có thể nhờ trường tìm thầy cô về dạy cho các em.

Ngày hôm sau các thầy giáo trẻ ở ADDA dắt mình đến khu nhà nghèo của phụ huynh các bạn của trường. Ở đây khi chứng kiến cái nghèo đói tột cùng, chứng kiến nụ cười của bà mẹ khi thấy con học ở ADDA khi về nhà có thể sửa chữa điện và vui vẻ trong học tập. Mình đã xúc động vô cùng.


ree

Mẹ mình hay thường kể rằng, sau thống nhất Bắc Nam thì công việc giáo dục của bà và các giáo viên khác gian khổ vô cùng, khi tỷ lệ mù chữ quá cao và bà phải đến từng nhà để thăm hỏi gia đình phụ huynh và động viên con em đi học. Nhưng hồi đó, cả giáo viên, phụ huynh và học sinh đều rất ổn. Bây giờ thì chương trình học ngày càng yêu cầu cao, nhưng không hiểu sao tất cả mọi người bao gồm cả giáo viên và phụ huynh đều rất căng thẳng. Và hãy nhìn vào đôi mắt của những người trẻ chúng ta và sau này, có cái gì đó không ổn tý nào.


Mình từng chứng kiến những người bạn của mình, dù đạt tới đỉnh cao kinh tế hay bằng cấp học thuật, gia đình yêu thương, nhưng sâu bên trong chúng ta vẫn thấy trống rỗng vô cùng.

Vì vậy khi chứng kiến sự say mê của các bạn trẻ, và đôi mắt tự hào và hạnh phúc. Mình thực sự vui cho các bạn và biết rằng dự án sẽ tiếp tục thành công mặc dù phía trước còn nhiều thử thách.


Chúng ta ngỡ như có một cái bằng Đại học cao, có thật nhiều tiền, có một gia đình yên ấm, có một công việc tốt, hay là "bỏ phố về rừng" thì sẽ có hạnh phúc mãi mãi.


Nhưng có thực như thế không, và chỉ có một khoảnh khắc vui sướng nhỏ bé, những khoái lạc của giác quan có đủ bù đắp cho sự vô thuờng của đời sống?


Sau những cơn nhậu say bét nhè để quên đi chính mình, trở về màn đêm, bạn có ngủ yên không?


Ngay từ nhỏ, chúng ta đã được gieo những hạt giống đầu tiên về đấu tranh, về sự chia rẽ, về việc coi Thiên nhiên như một công cụ khai thác.


Và sau tất vả những nhộn nhịp của đời sống, chúng ta ngồi dưới gốc cây yên bình và nhớ về những năm tháng khi còn là một đứa trẻ, trong tay đã chẳng có gì nhưng hạnh phúc thì tột cùng.


Hạnh phúc của mầm non tương lai là lý do chính kiến chúng ta tạo ra hệ thống giáo dục. Và mình nghĩ rằng đôi khi câu trả lời cho tất vấn đề của chúng ta không phải là dạy trẻ con giỏi kiếm tiền ra sao, hay kiểm soát thiên nhiên một cách hiệu quả như thế nào...

Mà là chúng ta muốn bắt đầu từ đâu...


Bên trong chúng ta có tất cả câu trả lời, cũng như mình tin rằng Thiên nhiên là chìa khoá cho phát triển bền vững.


Văn hoá Á Đông dạy chúng ta rằng thực phẩm thuận tự nhiên luôn tốt cho tinh thần và sức khoẻ con người hơn là thực phẩm được tắm trong hoá chất, nhưng chúng ta cũng nên thử một lần tin tưởng vào khả năng self-directed (tự định hướng) của con em chúng ta trên hành trình phát triển bản thân và giáo dục.



Cũng như cho chính chúng ta cơ hội được là chính mình dài lâu.


Nguyện chúc cho tất cả chúng ta được giải thoát thật sự, hoà hợp thật sự và hạnh phúc thật sự.


INDIA, 06/10/2022

Bình luận


©2022 by VCIL Travel School

bottom of page